Tôi nhớ cái lần mình lên Đông Giang ấy… Một chuyến đi đã để lại trong tôi những khoảnh khắc đáng nhớ về sự nồng hậu của người dân nơi đây và sự thú vị khi trải nghiệm hái chè giữa thiên nhiên bát ngát cây rừng.
Trải nghiệm thú vị hái chè tại Đông Giang - Quảng Nam
Đông Giang - Quảng Nam vùng đất núi cao còn nhiều nghèo khó. Nhưng có một điều là ở đó rất giàu tình cảm. Bởi lẽ tôi cảm nhận được sự chan hòa, yêu thương của người địa phương nơi rừng núi hoang sơ này.
Xe lăn bánh vượt qua những cung đường ngoằn ngoèo, dẫn chúng tôi đến vùng đất màu xanh yên bình. Mục đích chuyến đi lần này của chúng tôi là hoàn thành một phóng sự trải nghiệm trồng chè để hoàn thành bài thi kết thúc môn học.
Đồi chè xanh mướt
Một ngày loay hoay ở Đông Giang với những thước phim có phần luộm thuộm buộc lòng chúng tôi phải ở lại để sáng hôm sau tiếp tục phần quay dang dở. Giờ thì vấn đề là nhóm sẽ ở đâu? Chúng tôi chạy xe dạo quanh một vòng gần đó nhưng không có nhà nghỉ hay trạm dừng chân nào cả. Vì vậy chỉ còn một cách là vào nhà người dân gần đó để xin ở lại một đêm. May mắn khi gõ cửa nhà đầu tiên, chúng tôi gặp được một người phụ nữ với nụ cười hiền hoà mà mãi đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in. “Các con không ngại thì ở lại nhà cô một đêm, sáng hôm sau lại tiếp tục đi quay bài tập nhé” - Cô cười nói với những đứa nhỏ xa lạ trước mặt.
Dĩ nhiên chúng tôi nhanh chóng chớp lấy thời cơ bằng những lời cảm ơn rối rít. Ngay sau đó những đứa nhóc bơ vơ được sắp xếp chu đáo từ chỗ ngủ đến bữa cơm. Cô còn nhường giường cho chúng tôi ngủ, nhường chăn cho chúng tôi đỡ lạnh. Tất cả dù đơn sơ nhưng không hề thiếu thốn. Vì tiếng cười đã khỏa lấp hết tất cả!
Người chủ nhà mến khách mà tôi nhắc đến là một phụ nữ người Cơ Tu. Dù đã đến tuổi tứ tuần, cô vẫn chật vật với cuộc sống mưu sinh. Hằng ngày, cô quản lý đồi chè, chăm sóc và nâng niu chúng. Cô còn trồng rất nhiều rau, cây ăn trái quanh khu vườn của mình. Qua bàn tay chăm sóc, những thứ nhà trồng ấy vừa ngon, bổ và sạch. Chính vì muốn đem những món ngon dân dã vùng miền đến gần hơn với du khách, cô đã mở một sạp nhỏ để phục vụ khách ghé thăm.
Từ nhà cô nhìn thẳng ra phía trước sẽ thấy một cánh đồng chè mênh mông, xanh biếc. Chúng tôi mang cuốc, rổ để trải nghiệm một ngày hái và chế biến chè Đông Giang. Nhờ sự hướng dẫn của cô mà chúng tôi nhanh chóng hoàn thành bài tập của mình với những cảnh quay đẹp mắt. Cùng với những chia sẻ của cô, tôi hiểu thêm về cách người dân nơi đây trồng và thu hoạch vụ chè.
Đây thật sự là một trải nghiệm thú vị cho các bạn trẻ mong muốn khám phá những điều mới lạ trong cuộc sống. Đồng thời, tận hưởng không gian trong lành, hòa mình vào hơi thở của núi rừng.
Hãy thử một lần vượt qua vùng biên giới của ăn ngon, chăn ấm để đến với núi rừng Đông Giang giá rét mà lại ấm lòng người. Hãy thử một lần ngừng những trải nghiệm xa hoa của các quán ăn sang trọng, trung tâm mua sắm hiện đại... để trải nghiệm một ngày làm người hái chè bình dị với chiếc cuốc trên vai và những cử chỉ thoăn thoắt dạo quanh những phiến lá xanh rờn, bạn nhé!
XUÂN BÌNH