SÔNG LY LY QUÊ TÔI...
(Truyền thuyết về sông Ly)
****<•>*****
Đất Quế Sơn, có dòng sông trầm lặng
Tên ly ly, mang nặng cảnh miền quê
Từ núi Chom, Hòn tàu nước đổ về
Xuống Gia Cốc, quanh Đèo Le rừng rú
Sau hợp lưu, rồi khơi dòng hội tụ
Qua Quế An, Đông Phú, xuống Quế Minh
Về Quế Châu, Quế Mỹ, đến thôn mình
Tiếp dòng chảy, ra Hương An, Bà Rén
Nước lững lờ, đổ thẳng tới Trường Giang
Dòng sông quê,có tiếng vọng đục khàn
Tán rù rì, nghe âm vang trước gió
Những ghềnh đá, nhấp nhô chen lớn nhỏ
Nước thầm thì, nghe đây đó gọi nhau
Dòng chảy ngày xưa, sau đó đổi thay
Qua năm tháng,dòng sông này đổi hướng
Khúc ngoặc Vũng Chè, nay là trừu tượng
Dòng sông xưa, chảy ra hướng Bàu Sanh
Chân Núi Quế, in bóng xuống sông xanh
Rồi cứ mãi, uốn quanh ra Bà Rén
Truyền thuyết xưa, nay vẫn còn văng vẳng
Mãi truyền lưu, tích vẹn đến bây giờ
Làng Hương Quế, có một nàng tiểu thơ
Đi lấy chồng,về sống nhờ vùng cát
Quê chàng Thăng Bình mùa hè nắng rát
Đất khô cằn, cơn khát thấu tâm can
Nàng về quê, bày tỏ nỗi trách than
Cúi xin Cha, niệm tình ban ân huệ
Khơi dòng kênh, và để dẫn nước về
Tưới ruộng vườn, no ấm cảnh miền quê
Để trọn vẹn, thuận đôi bề dâu thảo
Đến một hôm, đất trời gây mưa bão
Lũ lụt về, không gia cố bờ kênh
Nên sạt lở, dòng chảy lớn dần lên
Nhánh kênh phụ, đổi lên thành dòng chính
Con sông này, bao nhiêu đời phồn thịnh
Vẫn êm đềm, trầm tĩnh chảy trong tôi
Suốt kiếp chở che, như một chiếc nôi
Nuôi ta lớn, luôn bồi hồi thương nhớ !!!
****<•>****
Tác giả: Khôi Tô
Quế Mỹ, Quế Sơn, Quảng Nam
*Cám ơn TG đã gởi bài về Blogquangnam